NHỮNG BỘ PHIM VỀ THỜI TRANG/ HOẶC CÓ THỜI TRANG ĐẸP NÊN TRẢI NGHIEM.
Dịp ngày Tết, bên cạnh thời gian giành cho gia đình có lẽ một quỹ thời gian trống ra để dành trải nghiệm những bộ phim hẳn là điều mà ai cũng có. Nó càng tốt hơn trong thời điểm dịch như thế này việc chúng ta hạn chế ra ngoài đường tụ tập bảo vệ sức khỏe cá nhân cũng như gia đình. Sau đây là một số phim nếu bạn nào coi rồi thì coi lại, còn nếu bạn nào chưa coi thì hãy dành chút thời gian để trải nghiệm nội dung film cũng như quan trọng nhất – chính là thời trang.
1. SONG LANG
Hẳn rồi, mình luôn ưu tiên người Việt và quý trọng những giá trị thuần Việt. Top list sẽ là một bộ phim của đạo diễn Leon Le với sự tham gia của những diễn viên của Việt Nam như Isaac, Kim Chi… Bộ phim được 7.8/10 trên IMDB – hông hề tệ chút nào với một bộ phim Việt. Dù bộ phim còn nhiều chỗ hổng do hạn chế về kinh phí cũng như nếu quá khó tính – khán giả sẽ có nhiều điểm không hài lòng. Nhưng bỏ qua tất cả điểm đó, hãy nói về 1 hình ảnh đẹp hơn. Đó chính là “Cải Lương” , một trong những nét văn hóa đặc trưng và đậm đà bản sắc của miền Nam Trung Bộ. Trong thị trường phim Việt quá nhiều bộ phim Hài với việc mang lên dàn diễn viên tay ngang với nội dung cạn, làm tiền thị trường và gây ra nhiều định kiến với khán giả, Song Lang lại mang tới một nét đặc trưng của Sài Gòn. Và đó là “Cải Lương” – hiếm có một nhà sản xuất, một đạo diễn này lại chấp nhận mang một nét truyền thông làm 1 bộ phim với nội dung dễ gây buồn ngủ với lứa trẻ hiện đại vậy.
Với Cải Lương – thứ thời trang mà chúng ta được xem đó là thứ thời trang của truyền thống, của những trang phục đậm chất cổ xưa. Với các vở diễn tích xưa hay cốt truyện nước ngoài thì trang phục sẽ được lấy cảm hứng từ đất nước đó, còn với các vở Việt thì gần như trang phục sẽ được lấy như y thật ngoài đời. Áo dài, Áo bà ba, khăn tấm… đều được tái hiện trên sân khấu và ở “Song Lang” chúng ta sẽ được chiêm nghiệm một phần những điều đó.
Màu sắc và cách ăn mặc khác của những diễn viên trong phim gợi nhớ một phần xưa kia của Sài Gòn. Nếu bạn nào thích Retro/Vintage thì cũng là 1 niềm cảm hứng cho các bạn để tìm hiểu thêm về thời trang của những người đi trước như thế nào.
2. HIGH AND LOW:
“Cao và Thấp” – series kiểu bá vương học đường, những bè phái thuộc Trung học phổ thông và mafia đường phố Nhật Bản luôn có sức hút đặc biệt. Khá gần gũi với người Việt thông qua những người tiền nhiệm hoặc song song như Crows Zero, giống như tên gọi của nó – High and Low đánh vào thứ thời trang High – culture và Low – Culture. Tùy thuộc vào mỗi băng đảng mà thời trang thay đổi khác nhau – có băng đậm chất đường phố/ đúng nghĩa là kiểu đường phố hiphop, có băng lại kiểu hippie hơi pha chút Americana, có băng lại toàn chơi đồ high-end/luxury, có băng lại kiểu workwear/biker/suit. Sự đa dạng về thời trang khiến chúng ta đắm chìm trong thế giới của High and Low. Motive của phim thì ở mức bình thường, nếu không nói là dễ đoán – tuy nhiên, với một bộ phim giải trí với các cảnh đấm đá, lối sống phóng khoáng của 1 phần giới trẻ Nhật (Có thể hiện 1 phần của Harajuku) cộng các diễn viên ngầu thì sẽ phù hợp cho các bạn trẻ chiêm nghiệm xem có phong cách nào hợp với mình hay không.
3. THE NEON DEMON
Dịch sát là “Ác quỷ sau ánh đèn” hay người Việt hay gọi là “Ác quỷ sàn catwalk” với sự tham gia của diễn viên trẻ tài năng Elle Fanning cũng như có sự góp mặt của Người đàn ông tử tế nhất Hollywood Keanu Reeves. Bộ phim thuộc thể loại tâm lý kinh dị, được phát hành vào năm 2016. Nếu bạn nào muốn làm model chuyên nghiệp hay thích dấn thân vào nền công nghiệp thời trang này, hãy coi “The Neon Demon” như 1 lời cảnh cáo nhẹ về mặt tối của sự hào nhoáng này từ mình. The Neon Demon cho chúng ta thấy một thế giới xa hoa nhưng cũng đầy áp lực, giả tạo và sự trống rỗng đến từ việc đào tạo và quảng bá những người mẫu trẻ. Tỉ lệ vàng của việc chọn model bằng việc chọn khuôn mặt, da trắng (of course), gầy và mảnh khảnh – đến nỗi có những người phải sử dụng bàn tay của dao kéo, của thẩm mĩ để đạt được điều này. Bên cạnh đó, các mối quan hệ giữa người mẫu và người mẫu, những nỗi ám ảnh của việc bị đào thải đẩy đến sự ghen tị cùng cực, những thói quen bệnh hoạn, sự lạm dụng chất kích thích đã đẩy đến sự kinh dị đậm chất tâm lý ám ảnh cho người xem.
Bên cạnh đó, chúng ta cũng được xem những bộ cánh/trang phục hào nhoáng, đắt tiền và lộng lẫy nhất của giới high-end/luxury fashion. Những bước chân tập tễnh đầu tiên trên sàn catwalk của Elle cũng khiến chúng ta không hết trầm trồ về sự diệu kì của sàn diễn cũng như thái độ trân trọng của người mới. Nhưng – như mình nói ban đầu, đoàn kết/chia rẽ và sự tự ái có thể khiến những cô người mẫu xinh đẹp kia có thể sát hại lẫn nhau. Đó là mặt tối của nền công nghiệp này nơi cái đẹp thể hiện rõ ràng sự quyền lực của nó, nhưng cái đẹp – là bản chất của con người hay một món hàng để trục lợi bởi các thương hiệu thời trang. Hãy xem “The Neon Demon”.
4. Phantom Thread
Đã ở thế giới hiện đại thì chúng ta lại quay trở về với London của những năm 1950s – kinh đồ thời trang của sự hoài niệm, của những đường may mũi chỉ và tất nhiên – đó là haute couture. Với sự tỏa sáng của diễn viên gạo cội Daniel Day-Lewis và sự kĩ lưỡng trong từng phân đoạn, chỉ đạo sản xuất, ánh sáng và đặc biệt là trang phục – Phantom Thread được xem là 1 trong 10 bộ phim hay nhất của 2017 nói chung và các bộ phim với chủ đề là thời trang nói riêng.
Chỉ tính cho giải Oscar, Phantom Thread đã giành 1 tá đề cử cho hạng mục Best Picture, Best Director, Best Actor/Supporting Actor.. và giành giả tại Best Costume Design/ Thiết kế trang phục xuất sắc nhất để thấy được cái sự đẹp trong thời trang của bộ phim.
Mặc dù nội dung của phim xoay quanh chuyện tình cảm của fashion designer Reynolds Woodcock và một cô hầu bàn tên là Alma Elson. Nhưng xuyên suốt bộ phim chúng ta có thể có một cái nhìn về văn hóa haute couture ngày xưa và khái niệm của nó. Reynolds chuyên làm và thiết kế những trang phục haute phục vụ cho giới quý tộc và chứng minh rằng “Haute Couture isn’t for everyone”/”Haute Couture không dành cho tất cả mọi người” – nó chỉ dành cho những người có tiền, có khả năng thường thức và sự độc nhất của nó. Bởi thế, cách Reynolds tập trung về việc sản xuất một trang phục luôn luôn cẩn thận, cầu kỳ và vô cùng kĩ lưỡng. Các fashion designer cũng khẽ gửi gắm những thông điệp ẩn trong trang phục của họ – ở trong phim là sự ám ảnh cái chết của người mẹ nên mỗi chiếc váy mà Reynolds làm, đều ẩn dấu 1 thông điệp.
Trong Phantom Thread – các bạn cũng có thể trải nghiệm được quy trình làm đồ đã thành quy củ của nhiều nhà mẫu lớn hiện nay , DIOR, CHANEL, MMM.. và cũng giải thích một phần là sau Haute Couture giá thành luôn cao như vậy. Bởi vì cái tên vốn dĩ đã nằm ở 1 đẳng cấp cao hơn hẳn rồi. Thế giới của nó khác xa với streetwear của chúng ta.
Còn rất – rất nhiều bộ phim khác về thời trang mà cho các bạn chiêm nghiệm nhưng giới hạn của bài viết có lẽ không cho phép mình có thể viết hết. Hãy xem xong đi rồi mình sẽ suggest tiếp nhé. Còn nếu bạn nào xem rồi có thể comment ở dưới để mình còn viết tiếp và nói về nó – như 1 cách để chúng ta hiểu rõ hơn về thế giới thời trang. Cảm ơn mọi người.
Lì xì cho Bi tại:
Paypal: https://www.paypal.me/triminhle0808
Banking account: Vietinbank
STK: 104005424124 - Chủ tài khoản: Lê Minh Trí.
momo: https://nhantien.momo.vn/triminhle
haute couture list 在 Trí Minh Lê Facebook 的精選貼文
ĐỒNG HỒ - THỨ TRANG SỨC CỦA ĐÀN ÔNG VÀ BIẾN CHUYỂN.
Tất nhiên, mình xin nói luôn mình chẳng phải là một dân chơi đồng hồ chính hiệu – mình cũng chẳng có tài chính mà có điều kiện mua những con đồng hồ giá trị cao. Nên bài viết này – nếu có sai sót gì, mong những anh/chị/bạn bè là người sành về đồng hồ sẽ góp ý thêm để mọi người cùng biết rõ hơn về một khoảng trời riêng này.
Đã từ lâu, đồng hồ đeo tay đã là một “chí tôn tối thượng” đối với menswear đại chúng nói chung và giới đàn ông nói riêng. Các sự kiện về công bố các mẫu đồng hồ mới của các hãng trứ danh toàn thế giới thu hút rất nhiều người đàn ông thành đạt như Baselworld (Sự kiện thường niên) để chiêm ngưỡng những chiếc đồng hồ nổi tiếng của Rolex, Hublot hay Patek Phillipe, Richard Mille, Tag Heuer, Vachenron Constantin.. Mà không phải muốn tới là được – những người được mời mới được tham dự các sự kiện này, waiting list/danh sách chờ kéo dài đến mức – bạn phải chờ trung bình 2-3 năm mới có thể nhận được lời mời.
Đúng vậy – đồng hồ của các hãng trên gắn liền với những businessman, những người đàn ông mặc suit chỉnh tề, những concept của điệp viên James Bond 007 là lượt. Nó cũng hay được chú ý trong haute couture hay luxury fashion vì những điểm tương đồng trong sự sang trọng mà nó mang lại. Nhưng – cũng như bao hãng thời trang nổi tiếng khác, cơn bão thời trang đường phố đã thay đổi và đưa ra nhiều cơ hội hơn dành cho các hãng đồng hồ. Và đó cũng là lí do vì sao mà chúng ta có các bản collab giữa Yohji Yamamoto x Hublot hay Fragment Design của Hiroshi Fujiwara với Tag Heuer.
Streetwear thay đổi khá lớn về thị trường và nhân khẩu học cũng như tập tính của khách hàng – đặc biệt là những người trẻ thuộc thế hệ 9x và Alpha. Với sự flexin’ đậm mạnh vào tâm trí với nào những Louis Vuitton, những Supreme hay Gucci, Balenciaga cùng dòng chữ #Hypebeast. Thị trường bây giờ thích show-off brand hơn là cuồng tín về chi tiết của đồng hồ như cái cách mà các bậc phụ huynh đã từng yêu thích Rolex vậy. Cũng trong giai đoạn này, Underground culture hay cụ tỉ hơn là Rap – chuyển mình thành một dòng chảy văn hóa đại chúng, các rappers trong công cuộc thể hiện bản thân và chứng tỏ những gì họ có thể “earn by my music”, không ngừng ra sức khoe những chiếc đồng hồ đắt tiền và đầy truyền thống như Rolex, Hublot, PP nhưng ở một phiên bản “Bling bling hơn” – phủ đầy kim cương.
Nhưng trước khi tới giai đoạn này – hãy trở về thời mà những anh em hip to da hop, sờ ních to the cơ chúng ta đều mê muội một loại đồng hồ. Không ai khác chính là Casio G-Shock. Thật vậy, giai đoạn 2006 – 2007 bất kì một dân chơi nào ở Việt Nam mà có một con G-Shock hàng chính hãng là “bá cháy bá lửa” lắm đó nhen. Các sự kiện như Sneakerporn, Sneakerstep (Tiền thân của Sneakerfest) hay hội off-line không khó để thấy một điểm chung giữa những người tham dự đó là đeo G-Shock. G-Shock every where, ngay cả bản thân mình cũng từng là một con nghiện Gờ Sốc với thần tượng lúc đó là Eminem. Trong bản hit “I need a doctor” thì Marshall đã đeo 1 em “bạch tinh” DW6900NB-7 khiến mình phải tìm mọi cách để kiếm nó. Trong khoảng thời gian dài sau đó, Eminem thường xuyên đeo G-shock trong các MV và sự kiện của mình như 1 cách Flex. Bây giờ, các rappers cũng flex mà không flex G-shock nữa mà là các hãng đồng hồ mắc tiền hơn.
Tại sao mình lại nhắc tới G-Shock? Vì đây là một trong những cánh cửa đầu tiên kết nối giữa “Đồng hồ” và “Đường phố” – sau này là “Thời trang đường phố”. Năm 1997, Casio chính thức hợp tác với Stussy – khởi nguồn của sự thành công của streetwear sau này – ra các phiên bản G-Shock limited. Với sự phát triển của Stussy thì G-Shock nhanh chóng tiếp cận nhiều hơn với giới trẻ bên cạnh các bản Casio Standard. Supreme – ông vua của thời trang đường phố 1 thời, cũng từ cảm hứng STussy mà đánh thẳng vào Rolex với một phiên bản modified lại. A Bathing Ape – giống như cái cách Nigo khéo léo lách và tung ra Bapesta hễ ai nhìn vào là biết giống AirForce 1 của Nike- cũng tung ra Bapex tương tự Rolex. Phiên bản đồng hồ trong streetwear nâng lên một tầm cao mới.
Việc các hãng thời trang đường phố tự động sản xuất các model đồng hồ của riêng họ cho thấy mức độ quan tâm của khách hàng trẻ với các mẫu đắt tiền như Rolex, Tag Heuer và design của nó. Thị trường trẻ hóa thì phải đáp ứng song song, các hãng đồng hồ nổi tiếng chớp ngay cơ hội và thực hiện collab liên tục với các founder streetwear, các brands như mình đã liệt kê. Mà tùy thuộc vào tệp khách hàng của họ mà chọn mặt gửi vàng. (Timex x Carhartt, Yohji x Hublot..).
Các hãng thời trang cao cấp cũng không để miếng bánh này dễ xơi như vậy. Với tham vọng hoàn thiện hệ sinh thái thời trang của mình, các hãng cũng tung ra các phiên bản đồng hồ Made by Own brand – tiêu biểu như Gucci, Louis Vuitton. Nhưng có vẻ không khá thành công lắm với các dân chơi vì thực chất, các hãng không thể nào so lại được với các thương hiệu đồng hồ đã có hàng trăm năm kinh nghiệm và xây dựng giá trị. Các phiên bản đồng hồ của fashion brands với giá khá cao so với mặt bằng chung nhưng nó giống như là 1 “Trò hề” để tôn vinh độ nghệ thuật và tỉ mỉ của những hàng chuyên ngành vậy. (Tương tự như sneaker) – cho nên người sành sẽ chọn 1 hãng đồng hồ riêng chuyên hơn là 1 tay ngang, phối đồ cùng với mood phù hợp.
Những năm gần đây – nổi rộ một chiếc đồng hồ tân tiến hơn là smartwatch (Đồng hồ thông minh) với việc thay thế những chiếc đồng hồ mắc tiền mà vẫn đảm bảo độ sang trọng và thời trang. Tuy nhiên, điện tử không thể nào thay đổi được các giá trị cốt lõi của sự thủ công (Dù nó tiện lợi thế nào đi chăng nữa), các dân chơi vẫn cực kì trung thành và yêu thích với các hãng đồng hồ nổi tiếng. (Xét trong thời trang thôi chứ mass market, smartwatch giờ kiếm tỉ trọng cũng kha khá đấy).
---
Ủng hộ mình tại:
Paypal: https://www.paypal.me/triminhle0808
Banking account: Vietinbank
STK: 104005424124 - Chủ tài khoản: Lê Minh Trí.
haute couture list 在 Trí Minh Lê Facebook 的最讚貼文
AVANT-GARDE / THỰC HƯ HAY ẢO ẢNH?
Thực sự thì – avant-garde là một khái niệm khá rộng và khó nắm bắt, vì nó không phải là một đồ vật, một lý thuyết cổ điển hay một tư tưởng hữu hình. Avant Garde là một trong những movements/ Bước chuyển nghệ thuật đặc sắc nhất, tiên phong và ảnh hưởng tới nhiều mảng liên quan tới art/design – bao gồm âm nhạc, kiến trúc và tất nhiên rồi, cả thời trang nữa. Avant-garde tượng trưng cho việc phá bỏ các quy tắc thông thường, liên tục thử nghiệm và sáng tạo liên tục. Fashion designer mà theo chủ nghĩa Avant-Garde hầu hết là những người sáng tạo, sẵn sàng thiết kế ra những ý tưởng nổi bật hơn, khác hơn.
Vậy – Avant-Garde có một kiểu mẫu đặc thù không (Đặc biệt là thời trang).
Khác với Haute Couture – một mảng thời trang đánh mạnh vào sự quý tộc (Luxury/ Highend clothing) và kĩ thuật may cao cấp (Tailoring/Dressmaking), Avant-Garde thiên hướng về tư tưởng nhiều hơn. Đó là gì, đó là Experimental (Sự thử nghiệm/trải nghiệm) liên tục, vượt qua giới hạn và khám phá những điều mới mẻ, những điều mà không ai nghĩ có thể làm được. Với các fashion designer được xem nằm trong avant-gared list, các sản phẩm thời trang của họ là những sự cố gắng không ngừng nghỉ, những ứng dụng mà người thường chúng ta sẽ nghĩ rằng (ơ, thế quái nào mà làm được nhỉ) mà đi kèm với nó là những tâm tư, nguyện vọng hay thông điệp của người nghệ sĩ nữa.
Tư duy của 1 fashion designer Avant-garde vượt qua sự tưởng tượng bình thường của chúng ta, đó là lí do mà sao họ trở thành những con người gạo cội. Tư duy tiến bộ, ứng dụng thông qua re-descontruction/ rebuild/cắt, xé và đắp để tạo ra một cấu trúc quần áo mới, một sự kết nối giữa các phần vải với nhau (Cái này nếu các bạn học mỹ thuật rành hơn mình, mình chỉ biết như vậy). Đó cũng là lí do khiến Avant -Garde khác biệt như thế, vì nó làm ra – không là để theo thị trường, mà khiến thị trường phải theo cái tôi, cái nghệ sĩ, các nhà thiết kế thời trang đã làm ra nó.
Những cái tên trong đại gia đình “Avant-Garde Fashion”
Hẳn nói rằng sẽ nhiều bạn biết – giờ chúng ta sẽ hiểu hơn tại sao họ được gọi là Avant-Garde Leader Fashion. Họ nổi tiếng vì đã thiết lập một phong cách thời trang riêng biệt của bản thân và phát triển lện tới mức biểu tượng. Có một điều rằng, Nhật Bản với suy nghĩ “vượt ra khỏi cái hộp” lại trở thành tiên phong trong Avant-Garde và họ đã khởi đầu một cuộc cách mạng toàn cầu.
Chúng ta sẽ biết tới Yohji Yamamoto, Rei Kawakubo và Junja Watanabe (mỗi cụ mình đều có bài viết riêng rồi).
Nhưng không thể không nói những cái tên mà có người biết nhiều có người không như Thierry Mugler, Courreges, Boris Bidjan Saberi, Carol Christian Poell, Julius và quý ngài tóc dài Rick Owens – người được xem là thành công bậc nhất trong việc đưa Avant-Garde tiệm cận được với đa số thị trường với các collection và sản phẩm của mình.
NHƯNG ĐIỀU NÀY KHÔNG ĐỒNG NGHĨA VỚI VIỆC LÀ MẶC ĐỒ RICKOWENS LÀ BẠN ĐANG THEO STYLE AVANT-GARDE nhé.
Điều dễ dàng nhận ra trong Avant-Garde Fashion chính là sự thiếu hụt màu sắc. Đúng vậy, đa phần (Đa phần chứ không phải hoàn toàn nha các bạn) là màu đen, màu trắng hay các tone màu đơn sắc (Monochrome shades). Vì đơn sắc sẽ tôn được các vết cắt táo bạo, những đường xếp ly bất quy tắc và đánh khối lên được chúng, ngoài ra sự “Nhàm chán có chủ đích” với một tone màu sẽ khiến người ta tập trung vào detail, chất vải và thiết kế hơn là bị “xao nhãng” khi nhìn vào một món đồ 7 màu.
AVANT-GARDE thời hiện đại.
Với xu hướng phát triển ngày nay, avant-garde đã phát triển khá nhiều rẽ hướng khác nhau, tùy thuộc vào cái tôi của mỗi người. Nhưng chung quy – nó vẫn bám chung vào sự trải nghiệm ,không ngừng đổi mới và phá bỏ các quy tắc. Vì đơn giản, old-avantgarde đã thiết lập một chuẩn mực nhất định, nếu cố giữ chúng thật lâu thì một là suy tàn, hai là há chẳng theo những tiêu chí ban đầu hay sao (Tân tiến và đổi mới).
NHưng giá trị cốt lõi vẫn còn thì vẫn tồn tại một “avant-garde aethestic” ,giờ ngoài màu đen – chúng ta còn có những màu sắc khác xâm nhập vào avant-garde. Màu sắc mang đến sự tươi mới, nhưng việc điều chế các thiết kế mới, cách xử lí chất vải mới, cắt/ sắp xếp và rập theo một khuôn mẫu không hề nhất định – đó là Avant-garde thời hiện đại, chúng ta có thể thấy rõ điều này ở Comme des Garcons của Rei Kawakubo.
Và như mình nói, thời đại sẽ thay đổi. Avant-garde là 1 cụm từ, 1 khái niệm vô cùng rộng và không chỉ có ở thời trang, nó còn ở film ảnh, âm nhạc và kiến trúc. Nên nó không bị chết mà xem quá trình thích nghi đối với mainstream như thế nào. Streetwear là 1 tỉ dụ, và không có 1 cái case nào hoàn hảo hơn cho việc đó với sự hợp tác giữa Yohji Yamamoto và adidas với cái tên “Y3” : Avant-garde của Street/Sportwear.